Ngày D xưa em anh hay hờnA7dỗi
GiậnEm anh khi anh chưa kịpD tới
Cho anh nhiềuBmlời, cho anh bồi hồi
Em cúi mặt làm A ngơ D Không nghe kểBm chuyện
Bao nhiêu chuyệnEm tình đẹp nhất trên trần Ađời
Tại D em khi xưa yêu hoa màuA7 trắng
Tại Em em suy tư bên bờ Dvắng
Nên đêm vượt Bm trùng
Anh mong tìm gặp hoa trắng về tặng AemD Cho anh thì Bm thầm
Em ơi tình mình trắng như hoa đại Ddương
Trùng khơi nổi Bm gió lênh đênh triền sóng,
thấy lung linh rừngAhoa
Màu hoa thật F#mtrắng, ôi hoa nởDthắm,
ngất ngây lòng Athêm
Vượt bao hảiBmlý chưa nghe vừa Dý,
lắc lư con tàuAđi
Chỉ thấy bọtDnước tan theo ngọn Dsóng
dáng hoa kia mịt Dmùng
Biển khơi không mang hoa màuA7 trắng
Tàu anh xa xôi chưa tìmDbến
Nên em cònBm hờn, nên em còn buồn
Sao chưa thấy anhA sang
Em ơi giận Em hờn
Xin như hoaGsóng tan trong đại Ddương.